Đánh giá truyện Thụy Nhĩ Ma Tý Khởi Lai Hải

Thụy nhĩ ma tý khởi lai hải kể về nam chính Diệp Tố sống song song ở cả hai quả đât.

reviews truyện đam mỹ Thụy nhĩ ma tý khởi lai hải

Tác giả: Diệp Trần Niên
Thể loại: Truyện đam mỹ

Trích đoạn truyện Thụy Nhĩ Tý khởi Lai Hải

“Diệp Tố a, tuy nói ta khác người xem trọng hạng mục nghiên cứu và phân tích của ngươi, nhưng lần này sự tình trọng đại, ta một người không quản lý đc, cả năm vị giáo thụ khác đều nhất trí cảm nhận thấy ý tưởng của Kế Vi Thường càng thêm sát thực chất cũng càng có tính khả thi. Tác dụng đã định, ngươi không cam lòng ta hiểu, ta cũng thực tiếc hận.” Triệu giáo thụ ngồi ngay ngắn sau bàn thao tác, chỉ là thanh âm phun ra nuốt vào làm tư thái đức cao trọng vọng thời xưa yếu đi vài phần.

Diệp Tố cúi đầu, đưa đi bướng bỉnh, trang nghiêm nói: “Nhưng ta nhớ rõ, ngài ví dụ nói qua ta nhất định có thể lấy đc chỗ đứng đề cử.”

Triệu giáo thụ cảm nhận thấy mình bị chống đối, cũng có thể có lẽ trong tâm có quỷ nên nóng lòng che giấu, căm thù nói: “Diệp Tố, ta biết ngươi tâm cao khí ngạo, chướng mắt chủ đề nghiên cứu của Kế Vi Thường, nhưng trên thực chất người ta đối với ngươi càng thực chất, không dừng lại ở đó chủ đề phân tích của hắn là về dầu mỏ càng thêm có lợi, càng cân xứng thực trạng thiếu thốn nguồn năng lượng hiện tại. Mà ngươi đâu? Không tin sự sống sót của một tân nguyên tố? Nếu chứng minh ngừng có chức năng sẽ phá vỡ thứ tự xếp hàng của bảng chu kỳ nguyên tố? Người chưa chắc chắn nghe qua còn tưởng Mendeleev* sống lại! Ta lúc trước xem trọng ngươi chính vì mở đầu còn tồn tại điểm ý tứ, nhiều ít còn có 1 số việc có căn cứ, mà sau này thì sao? Đa phần đam mỹ h đều là phỏng đoán cùng giả thiết, lý luận suông không tạo sự chuyện!”

*Người sáng tạo ra bảng tuần hoàn hóa học

“Nhưng lần này thi đấu vốn cần giả thiết kinh người a.”

Một lần vòng loại cũng không hề làm Diệp Tố canh cánh trong thâm tâm, hắn chú ý đó là thi đấu lần này ­­­­­­­­­­— do Mỹ, Đức dẫn đầu, năm mươi nước cùng liên minh tổ chức cuộc thi quốc tế tân tinh tư duy hóa học vật lý. (Tân tinh: ngôi sao sáng mới, tài giỏi trẻ)

có lẽ là cuối thế kỷ 21, nghiên cứu khoa học của quả đât cũng tiến vào bình cảnh, những nhà khoa học đầu tóc hoa râm cần gấp những giả thiết, suy đoán mới của đàn nghé mới sinh không sợ cọp. Nghiên cứu khoa học vốn đó là giả thiết trước, xác thực sau

cho nên lần này cái cuộc thi nước ngoài muốn, chính là các giả thiết lớn mật của thanh niên, muốn các suy đoán, ý tưởng mớ lạ và độc đáo, đa dạng mẫu mã, không biến thành bó hẹp của các thanh niên chưa lún sâu vào hóa học vật lý. Tất nhiên suy đoán cũng không hề thái quá, như cũ phải có phân lượng chứng tỏ khoa học thích hợp, còn nếu đam mỹ sủng không trận thi đấu này liền mất đi ước nguyện ban đầu — khiến tư duy những nhà khoa học and giới trẻ qua va chạm đạt được chợt lóe linh quang. (Ý là va chạm bùng nổ gây phản ứng tạo nên ý nghĩ đó mới)

người trẻ tuổi học viên tham dự thi đấu nếu thể hiện quan trọng xuất sắc sẽ được khách quý thu làm học viên, khách quý đều là những người hoặc khoá trước được giải Nobel hóa học,vật lý, hoặc là có khả năng đoạt giải Nobel trong tương lai.

sỹ tử dự thi cần chất không cần lượng, Trung Quốc lớn như vậy cũng chỉ có mười danh ngạch đề cử, trường học của Diệp Tố cũng chính vì thành tựu nghiên cứu và phân tích hóa học xưa nay ck chất nên may mắn chiếm được một cái danh ngạch hóa học.

“Nhưng ngươi không hẳn kinh người mà là hù người!” Triệu giáo thụ nặng nề ném chén trà, nước trà bắn ra, ướt đẫm một chồng giấy a4 thật dày bên trên bàn, làm hai chữ “Diệp Tố” nhòe mờ đi.

đó là thành quả gần một năm qua của Diệp Tố, hơn 300 ngày đêm, rất nhiều lần thực nghiệm, vô số tư liệu, hội tụ thành tập tài liệu tổng kết này, rất dày kỳ thật cũng khá mỏng tanh. Nó đã từng làm vị giáo thụ trước mắt bỡ ngỡ cảm thán, nhưng từ bây giờ lại chỉ nhận được một chiếc đánh giá “Hù người” cùng một ngụm chua xót nước trà.

Diệp Tố cầm theo tài liệu tổng kết, nhẹ dịu xóa đi vệt nước bên trên đó, nhưng vết nước càng lau lại càng mở rộng, hệt như buồn chán mặt đáy lòng hắn vậy, Diệp Tố rốt cuộc không nhịn được nói: “Không phải chính vì Kế Vi Thường khuyến mãi ngài bao lì xì?” (đút lót)

Triệu giáo thụ tay cứng đờ, tiếp đến sắc mặt rung động: “Ngươi nói hươu nói vượn cái gì, ngươi có biết hay không, công nhiên chửi bới cùng chống đối giáo thụ sẽ ảnh hưởng ghi tội xử phạt! Ta thấy ngươi hôm nay bị kích thích nên không muốn so đo với ngươi, ngươi trở về hảo hảo tỉnh táo lại, có chút lời nói không phải chính vì sinh khí liền có thể nói bừa.”

Diệp Tố lặng im mà đứng đó một lúc lâu rồi xoay người rời đi, còn luôn ghi nhớ đóng cửa.

Ngoài cửa tia nắng có vẻ bi lụy, mắt Diệp Tố nhắm thật lâu rồi mới lộ diện, quầng thâm mắt hình thành do thức đêm nhiều làm cả khuôn mặt có vẻ càng thêm uể oải. Hắn dùng tài liệu tổng kết trong tay chắn ánh mặt trời, vùi đầu đi ra khỏi tòa nhà hành chính. Xem thêm Truyện ngôn tình sủng

“Đi quán bar trà sữa không?” Ven đường có người nói với đồng bạn.

Diệp Tố dừng một chút, vòng đi quán bar trà sữa trong lời các cô gái.

Quán bar Trà sữa nguyên danh gọi là quán bar Bóng Đêm, mở nằm phí trong trường học liền chú định nó sẽ không còn ngợp trong vàng son giống quán bar chân chính, không chỉ có thế do thường thường có bảo an tới tuần tra, học viên ban sơ vì mớ lạ và độc đáo mà đến cũng cảm thấy mất hứng, lười đến lại đi. Trở nên tân tiến đến trong tương lai, tính năng lớn nhất của quán bar này chỉ từ lại có bán trà sữa.

Sống sờ sờ đem quán bar trở thành shop trà sữa, lão bản thực đau lòng. Nhìn tốp năm tốp ba nữ sinh trước mắt, cầm theo máy tính xách tay, đưa đi di động, mua một ly trà sữa là có thể ké cả buổi trưa internet, tâm lão bạn dạng càng đau.

Diệp Tố tiến vào sau, lão phiên bản thuận miệng hô: “Thân, muốn trà sữa trân châu hay là trà sữa hương thảo?”

“Có rượu không?”

“Có, muốn lạnh hay là nóng…… Gì, ngươi nói gì?”

Diệp Tố không nhìn menu bên trên quầy với cùng một loạt trà sữa các vị, ngẩng đầu hỏi: “Có rượu không?”

“Có! Ta nơi này vừa đủ nhất chính là rượu!” Lão bạn dạng mắt sáng lên như gặp tri kỷ, một hơi đem ra rượu giấu ở sau thành quầy điêu khắc, vung khăn lên, bụi bám quanh bình rượu bay lả tả.

Diệp Tố bất động thanh sắc lùi ra phía sau một bước, ban đầu thiếu tín nhiệm mình sắp tới mua say có đúng hay là không.

Chờ lão bạn dạng phủi bụi bình rượu ngừng, Diệp Tố cảm nhận thấy mấy bình rượu này trông cũng không tệ lắm, chất cồn trong suốt óng ánh trong bình xanh, chưa chắc chắn sẽ hay không càng thuận lợi say.

“Đây là rượu ngon nhập khẩu từ Nga ta trân quý đã lâu, vị đủ hăng hái, tư vị đủ độc đáo!”

“Trân quý như thế, sao lại trông thảm như vậy? Bụi cũng chính là nhập khẩu từ Nga đi.”

“Ách……” Lão bản cuống quýt phân tích và lý giải, “Này Chưa hẳn do không một ai biết hàng sao. Ta vừa nhìn đến nó liền cảm nhận thấy cực khổ, khổ sở rồi liền không muốn nhìn thấy nó. Thân, bụi này là do ta tịch mịch a!”

Diệp Tố hỏi: “Bao nhiêu tiền?”

Lão phiên bản hăng hái: “Ta nói với ngươi, rượu này không những rượu ngon, mà là rượu ngon đang không sản xuất nữa, không hề dùng tiền mà đánh giá! Ta xem ngươi căn cốt thanh kỳ, cùng nó có duyên, liền ấn giá gốc bán ra cho ngươi đi, nơi này còn có bốn bình, tổng cộng tám vạn ba!” Xem thêm list Truyện ngôn tình ngược

Diệp Tố xoay người liền đi.

“Ai ai ai, đồng học đừng đi! Ta xem ngươi cùng ta cũng có chút duyên phận, giảm ngay tí, 83 bán ngươi! Thân, ta bán không phải là rượu, là tịch mịch a……”

Buổi tối 10 giờ, lão phiên bản lẽ ra đã ngừng hoạt động nhưng vẫn còn đang mở hàng, hắn không cảm thấy tịch mịch, hắn cảm nhận thấy mệt lòng.

Thật vất vả mới xuất kho được mấy bình rượu, công dụng người có duyên căn cốt thanh kỳ kia thật sự đem nơi này của hắn thành quán bar, tìm cái chỗ đứng an tĩnh uống đến bây giờ: “Đã bảy tiếng đồng hồ, còn không đi, nơi này của ta liền biến thành trại tị nạn a!”

Lão phiên bản nhìn khóa screen di động Diệp Tố mày ủ mặt ê, này đặt mật mã làm những gì, vừa thấy liền không hẳn người quang minh lỗi lạc. Rơi vào đường cùng, lão phiên bản đành phải móc di động mình ra, tự sướng Diệp Tố đang uống say hôn mê.

diễn đàn trường học liền có mặt một bài đăng có tiềm năng bùng nổ: Này hùng hài tử nhà ai, chạy mau ra nhặt!

Diệp Tố say, say đến ngất. Nhưng người say chưa bao giờ nhận chính mình say, cho dù hắn không còn bất luận tri giác gì. Nhưng “Không cảm giác” này là do người khác thấy, còn người say ở nhân loại của chính bản thân mình vui miệng vô cùng.

Diệp Tố lạc vào trong 1 đường hầm dài tối đen, một bước liền vượt qua cả vạn dặm, hai bên là sao trời cùng tinh vân mỹ lệ mờ ảo. Bước tiếp một bước, lại thêm vạn dặm, cảnh quan ngoài thông đạo có chút biến đổi, tinh vân cua liền biến thành côn, bụi mù sau nổ mạnh dần dần tiêu tán, thiên thạch hoặc thưa thớt hoặc đông đúc, ánh sáng cùng Màu sắc hợp rồi lại phân, không còn có quy luật nhưng lại làm người mơ mơ màng màng mà cảm thán cùng bội phục.

Tinh hệ bên kia đang phát sinh kịch liệt phản ứng, phóng xạ từ hai cực cao tốc phóng ra. Tinh hệ bên đó lại thanh nhàn tự quay chậm đến mức làm người ta cho rằng nó đang đứng yên. Tại không gian không người này, đồng thời sinh tồn hai loại trạng thái hoàn toàn trái ngược nhau sinh tồn cùng diệt vong.

đây là ngoài trái đất, quá nhiều người từ tứ phương trên dưới từ xưa đến nay hướng tới đây.

Diệp Tố gần như si mê mà nhìn, hắn học tập hóa học khá vậy thì cũng đối vật lý mê muội.

tự nhiên, Diệp Tố bị thứ gì vướng một chút, thân thể nghiêng theo một cái tinh cầu phía dưới rơi xuống.

Giữa một thảm hoa kỳ lạ, Diệp Tố có chút sầm uất mà ngửa đầu nhìn bầu trời, hắn từ địa phương cao như thế ngã xuống cư nhiên một chút luận điểm gì cũng không tồn tại, quả nhiên say rượu cộng thêm nằm mơ là thể nghiệm kỳ diệu nhấtthế giới, chỉ có ngươi không thể tưởng được, không tồn tại ngươi không làm đc.

Vỗ vỗ tro bụi bên trên người, Diệp Tố đem lực để ý đặt ở thảm hoa um tùm xung quanh, nhị hoa vàng nhạt đều to chừng một cái tiền xu, cánh hoa white color, nhưng hình dạng thực quỷ dị, đóa hoa này có ba cánh, đóa hoa kia lại có năm sáu cánh. Cho dù cho là cùng một đóa hoa, cánh thì to quạt hương bồ, cánh thì so móng tay còn nhỏ thêm hơn…

Thật chính xác là sinh trưởng đến tùy ý làm bậy. Phóng ánh mắt ra, đừng nói hai đóa giống nhau, trong cả hai mảnh tương tự cánh hoa đều tìm không có thấy gì.

Diệp Tố thật kỹ mà tránh đi bụi hoa, muốn đi xem địa phương khác, tiếng người ầm ĩ từ từ lọt được vào tai.

“Các ngươi đến tột cùng là ai? Vì cái gì muốn bắt chúng ta?”

“Chỉ nghĩ kiếm chút tiền tiêu vặt thôi, những ngươi nếu ngoan ngoãn phối hợp, sẽ không để các ngươi ăn khổ!”

“Nhưng nhà ta không có tiền!”

“Nhà ngươi không có, nhưng vị phía sau ngươi có a.”

Cướp bóc? Bắt cóc?

Trong tình huống bình thường, Diệp Tố hoặc sẽ Để ý đến báo nguy, hoặc là trộm quan sát tình huống rồi lại đo lường và tính toán, nhưng mà, đó là mộng a……

người sáng tác một câu còn chưa có viết chấm dứt, Diệp Tố đã ném một cục đất nhỏ dại qua hướng hai đám người kia đang đứng, hỏi: “Các ngươi đang làm gì?”

không khí khẩn trương giống nước sôi như là bị rút đi củi lửa, bọt nước ào ạt vô lực mà vỡ vụn. Kẻ bắt cóc & người bị hại đều nhìn Diệp Tố với ánh mắt mê mang.

Diệp Tố liếc mắt một chiếc liền nhận thấy bên bị bắt cóc — Chưa hẳn hắn biết trước, mà sự thật là ba cái hài tử này quá nhỏ tuổi, cùng lắm đang sơ trung. Trái lại, bốn nam nhân cao to còn lại rõ ràng càng giống người xấu, cũng càng có tiềm lực làm kẻ bắt cóc.

“Tiểu bạn bè, những ngươi không có việc gì đi?”

Nam hài đằng trước giật giật khóe miệng, lúc này Diệp Tố còn chưa lòng tin đc ngoại hình chính mình trở nên trẻ hơn nhiều, cùng lắm cũng chỉ tới bậc cao trung, đối với “Tiểu bằng hữu” trong lời hắn không to hơn được bao nhiêu.

“Tiểu hài tử này là từ chỗ nào tới, bắt hắn đưa theo luôn!” Kẻ bắt cóc bây giờ mới tức muốn hộc máu mà nói, ngẫm lại nhìn kết quả phân tích của máy dò xét mini, không tồn tại người khác hoặc vật thể không rõ, xem ra đứa bé dại này thật sự chỉ là cái ngoài ý muốn.
Chúc bạn đọc truyện Thụy Nhĩ Ma Tý Khởi Lai Hải vui vẻ!



source https://game3.vn/danh-gia-truyen-thuy-nhi-ma-ty-khoi-lai-hai/

Nhận xét